0317452238. Địa chỉ: Số 86/78/26 Đường Âu Cơ, Phường 9, Quận Tân Bình, TP Hồ Chí Minh. Đại diện pháp luật: TRẦN PHẠM TRÂM ANH. Ngày cấp giấy phép: 30/08/2022. Click vào đây để kiểm tra thông tin mới nhất. Để liên hệ với Công Ty TNHH Thương Mại Ngọc Phú Sinh, quý khách vui Bàn về hình tượng sông Hương trong bài kí Ai đã đặt tên cho dòng sông của Hoàng Phủ Ngọc Tường có ý kiến cho rằng “Sông Hương mang một vẻ đẹp đầy nữ tính và rất mực đa tình”. Hãy bình luận ý kiến trên qua việc phân tích đoạn trích dưới đây. Phải nhiều thế kỷ qua đi, người tình mong đợi mới Ngọc Tỉnh Liên Phú. Ngọc thức giấc liên phú"Ngọc tỉnh liên" là "Hoa sen trong giếng ngọc". Đây là bài phú của Mạc Đĩnh Chi. Ông đỗ Trạng nguyên, khi vào bái yết nhà vua, è cổ Anh Tông thấy tưởng tượng ông thiếu thẩm mỹ quá, không thích cho đỗ. Ông ngay thức thì làm Hồng Mạch Khang đã được nghiên cứu đánh giá hiệu quả lâm sàng ở người huyết áp thấp, giúp nâng cao chỉ số huyết áp và làm giảm triệu chứng bệnh. Bài giảng có hình ảnh đẹp, hấp dẫn mang tính chọn lọc cao phù hợp với nội dung bài học. Bài giảng có sự đầu tư công phu về các hiệu ứng và hình ảnh không đơn thuần mang tính trình chiếu. Giups cho học sinh có được cái nhìn đúng về cuộc chiến đấu đầy bất ngờ, . Ngọc tỉnh liên phú "Ngọc tỉnh liên" là "Hoa sen trong giếng ngọc". Đây là bài phú của Mạc Đĩnh Chi. Ông đỗ Trạng nguyên, khi vào bái yết nhà vua, Trần Anh Tông thấy hình dung ông xấu xí quá, không muốn cho đỗ. Ông liền làm bài phú "Ngọc tỉnh liên" để tự ví mình. Vì hoa sen vốn có tiết tháo thanh cao, không hoa nào sánh được, tuy gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn; vả lại sen này lại trồng trong giếng ngọc nữa thì sen càng cao quý biết bao. Ông như sen, dù... Chủ đề câu truyện ngụ ngônchuyện kể trong đờicâu chuyện haytấm gương sángcác nhân vật nổi tiếngđiểm tích thời xưa Nội dung Text Ngọc tỉnh liên phú Ngọc tỉnh liên phú "Ngọc tỉnh liên" là "Hoa sen trong giếng ngọc". Đây là bài phú của Mạc Đĩnh Chi. Ông đỗ Trạng nguyên, khi vào bái yết nhà vua, Trần Anh Tông thấy hình dung ông xấu xí quá, không muốn cho đỗ. Ông liền làm bài phú "Ngọc tỉnh liên" để tự ví mình. Vì hoa sen vốn có tiết tháo thanh cao, không hoa nào sánh được, tuy gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn; vả lại sen này lại trồng trong giếng ngọc nữa thì sen càng cao quý biết bao. Ông như sen, dù có phải ở vào hoàn cảnh ô trọc thế nào thì cũng vẫn giữ khí tiết thanh cao, huống chi ở phải vào một thời tốt đẹp, vua minh chánh thì người ông càng cao quý biết mấy. Sen quý nhưng phải có người sành mới biết thưởng thức. Vua đọc bài phú của ông cho là kiệt tác nên mới yêu dùng. Dưới đây là bài phú "Ngọc tỉnh liên" dịch ra văn nôm "Đương khi lửa hạ, khách cao trai thư thả, lời dòng nước biếc, vịnh khúc phù dung; đến bến ao trong, ngâm câu nhạc phủ. Bỗng bóng ai, áo trắng mũ vàng, phất phơ điệu cốt xương tiên, hớn hở tinh thần khác tục. Khách hỏi từ đâu mà lại? Thưa rằng từ núi Hoa san. Khách kéo ghế mời ngồi vồn vã, này dưa ngon quả quý bày ra. Chuyện gần thôi lại chuyện xa, nói cười lơi lả, tiệc hoa tơi bời. Chuyện xong, mới hỏi khách rằng khách đây quân tử ái liên chăng là? Tiện đây sẵn có giống nhà, vẫn từng gìn giữ nâng niu hoa vàng. Nọ đào lý bỉ thô còn kém, kể trúc mai đơn lạnh còn xa; nào phải giống tăng phòng câu kỷ, nào phải phường lạc thổ mẫu đơn, cũng chẳng phải đông ly đào cúc, mà cũng không cửu uyển linh lan; chính là một giống sen thần, đầu non núi Họa giếng vàng sinh ra. Khách nghe nói khen thay quý lạ! Phải chăng giống hoa cao mười trượng, ngó cong như thuyền, lạnh giá như băng, ngọt ngon tựa mật, xưa từng nghe tiếng, nay được thực trông. Nghe qua đạo sĩ vui lòng, hoa trong tay áo gi ữ liền tặng đưa. Khách trông thấy trong lòng hồi hộp, bút ngũ lăng tay thảo nên ca. Ca rằng Thủy tinh làm mái cung đình, Lưu ly lạc để nên hình cung môn, Pha lê nát nhỏ làm bùn, Minh châu làm nóc trên cành tưới cây. Hương thơm bay thấu từng mây, Bích thiên âu cũng mê say tấc lòng. Quế xanh khóc vụng tủi thầm, Tố Nga luống những mười phần giận thân. Cỏ dao hái chốn Phương tân, Sông Tương trông ngóng mỹ nhân dãi dầu. Giữa dòng lơ lửng vì đâu? Non sông đất cũ cớ sao chẳng về? Đành nơi lưu lạc quản gì, Thuyền quyên lỡ bước lắm bề gian truân. Một lòng trung chính nghĩa nhân. Lo chi mưa gió, phong trần, tuyết sương! Chỉn e lạt phấn phai hương, Tháng ngày thắm thoát, mỹ nhân ai hoài. Nghe xong, đạo sĩ than rằng nói chi ai oán thiết tha! Kìa chẳng xem đóa tử vi nở trên ao phượng, hoa thược dược mọc trước bệ vàng, cũng là địa vị thanh cao, thanh danh hiển hách, ơn trên thánh chúa, mưa móc dồi dào. Vội chi tủi phận hờn duyên, nước non lẩn thẩn toan bề đi đâu? Khách nghe nói như tình, như cảm, đem lòng kính mộ xiết bao. Khúc trai đình tay tiên đề vịnh, thơ phong đầu giọng ngọc ngâm nga. Nỗi lòng xin giải gần xa, kính dâng một phú hải hà xét xoi. Bản dịch của C... Đ... Mạc Đĩnh Chi người làng Lũng Động, huyện Chí Linh nay thuộc phủ Nam Sách, tỉnh Hải Dương, thông minh tuyệt vời, diện mạo rất xấu xí. Vì cái xấu xí đó mà xuýt chút con đường hoạn lộ của ông bị bế tắc; tuy vậy mà cũng nhờ đó, trên đài văn học, ông để lại cho đời một bài phú "Ngọc tỉnh liên" có giá trị. Ông tài giỏi quá nên đời ông có nhiều giai thoại ngộ nghĩnh nửa thực nửa hư. Ông được người tôn sùng là "Lưỡng quốc Trạng nguyên". Vì ông đỗ Trạng nguyên ở nước nhà, rồi đi sứ sang Tàu, ông lại được vua Tàu sau khi xem văn ông lại cầm viết phê là Trạng nguyên nữa. Thật là chuyện nửa tin nửa ngờ. Nguyên ông đi sứ sang Tàu đời nhà Nguyên. Khi vào triều, vừa gặp người ngoại quốc dâng nhà vua một cây quạt. Vua bảo ông làm một bài minh một thể văn ngày xưa để đề vào quạt. Ông cầm bút viết ngay Lưu kim thước thạch, thiên địa vi lô Nhĩ ư tư thời hề, Y, Chu cự nho. Bắc phong kỳ lương, vũ tuyết tái đồ, Nhĩ ư tư thời hề, Di, Tề ngã phu, Y! Dụng chi tắc hành, xã chi tắc tàng Duy ngã dữ nhĩ hữu thị phù! Nghĩa là "Vàng chảy đá tan, trời đất như lò lửa, lúc ấy ngươi được như Y Doãn, Chu công là bực cự nho. Gió bấc lạnh lùng mưa tuyết đầy đường, lúc ấy ngươi phải như Bá Di, Thúc Tề là kẻ bị đói. Ôi! Dùng thì làm, bỏ thì cất, Ta cùng ngươi cũng giống nhau chăng?" Quần thần nhà Nguyên thấy bài minh cho là hay, cực kỳ khen ngợi. Có truyện chép từ chữ "Y" trở xuống, vua Nguyên phê 4 chữ "Lưỡng quốc Trạng nguyên". Ông đi sứ tàu, vì trời mưa gió nên đến cửa ải trễ. Lính đã đóng cửa. Nhưng muốn thử tài sứ Việt, quan Tàu đưa một vế câu đối xuống để ông đối. Vế rằng "Quá quan trì, quan quan bế, nguyện quá khách quá quan" Nghĩa "Qua ải chậm, cửa ải đóng, xin khách qua qua ải". Ông liền đối "Xuất đối dị, đối đối nan, thỉnh tiên sinh trên đối" Nghĩa "Ra đối dễ, đối lại, khó, xin mời tiên sinh đối trước". Người Tàu phục tài mở cửa quan cho qua. Một quan Tể tướng nhà Nguyên mời ông vào phủ, cùng ngồi đàm luận. Trong phủ có treo một bức trướng thêu con chim sẻ vàng hoàng tước đậu trên cành trúc. Thêu khéo đẹp quá, ông tưởng là chim thật, bước đến đưa tay bắt. Người Nguyên cười ầm lên. Ông liền kéo ngay bức trướng xé toang ra. Chúng lấy làm lạ hỏi. Ông nói - Tôi nghe người ta họa bức mai tước cây mai và chim sẻ thì có, chớ chưa thấy họa bức trúc tước cây trúc và chim sẻ bao giờ. Vả chăng trúc là quân tử, tước là tiểu nhân, nay bức trướng thêu trúc tước, ấy là cho tiểu nhân đứng trên quân tử. Tôi sợ e quân tử đạo tiêu, tiểu nhân đạo trưởng, nghĩa là quân tử suy mà tiểu nhân thịnh, cho nên tôi vì Thánh triều mà trừ đi đó. Chúng nghe rất lấy làm phục. Nhưng cũng rất vô lý. Ai đời sứ thần một nước dù là nước nhỏ đi nữa cũng là sứ thần, lỡ đi trễ mà chúng đóng cửa ải quan không cho vào, rồi ra câu đối ... Ông Trạng của một nước dù là nước nhỏ nhưng nước ấy đã từng phá Tống, bình Chiêm, vậy mà nhìn tranh thêu lại tưởng là thật; rồi giữa lúc đàm luận với vị Tể tướng cùng quan khách lại bỏ chạy chụp chim, thì thật là ngớ ngẩn hết chỗ nói. Họa chăng, ông Trạng Việt Nam thẳng thắn phê bình tranh Tàu trước vị Tể tướng nước Tàu, rồi người sau thêm nhưn nhị vào cho vui câu truyện có tính cách khôi hài chăng? Bài hát Nghĩa Phu Thê - Ngọc Liên Nhắc chuyện ngày qua khi anh bước theo người Phụ rẫy tình em quên đi nghĩa tào khang Dứt bỏ con thơ khi vòng tay chưa ấm Em lỗi lầm gì anh nỡ bỏ ra đi . Lỗi chăng là em dốt nát nhà quê Không biết đua chen ai áo lụa quần là Lặn lội bao năm lo cơm áo chồng con Nắng dãi mưa xa sắc hương đã phai úa. Anh nỡ quên đi câu muối mặn rừng cay Chiều chiều bên cánh võng đong đưa Em ôm con thơ ru giấc ngủ say nồng thấy con mỉm cười sao mắt lệ em rơi. Chiều nay, từng chiếc la khô rơi Lá rơi xạc xào anh có khi nào Anh có bao giờ nhớ mái nhà xưa Lắc lẽo cầu tre đưa con trẻ đến trường. Đời dẫu gieo neo em đâu *** thở than Chỉ mong một ngày anh về bên mái lá Trẻ thơ đang chờ, chờ gọi tiếng ba ơi Chữ duyên tình như keo rã hồ tan Ly nước đổ đi sao hốt lại cho đầy Lòng chỉ mong sao cho con trẻ cười vui Phố qua rộn ràng anh tìm đâu hạnh phúc Anh hỡi anh ơi, hạnh phúc vẫn còn đây. Đọc bài Ngọc tỉnh liên phú tra GG và trả lời các câu hỏi1, Thể loại của tác phẩm? Đặc điểm thể loại Hình ảnh sen trong giếng được tác giả ca ngợi qua những câu nào trong bài phú?3, Em hiểu thêm gì về phẩm chất của Lưỡng quốc Trạng Nguyên Mạc Đĩnh Chi qua bài phú?0 Đáp án và Share Page Lazi để đón nhận được nhiều thông tin thú vị và bổ ích hơn nữa nhé! Học và chơi với Flashcard Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng xu từ LaziBảng xếp hạng thành viên06-2023 05-2023 Yêu thíchLazi - Người trợ giúp bài tập về nhà 24/7 của bạn Hỏi 15 triệu học sinh cả nước bất kỳ câu hỏi nào về bài tập Nhận câu trả lời nhanh chóng, chính xác và miễn phí Kết nối với các bạn học sinh giỏi và bạn bè cả nước Chúc mừng bạn đã thêm playlist Nghĩa Phu Thê thành công Xin giới thiệu album "Nghĩa Phu Thê" do ca sĩ Ngọc Liên trình bày. Album phát hành chính thức tại website Mời các bạn cùng lắng nghe. rút gọn xem thêm Chúc mừng bạn đã thêm playlist Tình Phụ thành công Album "Tình Phụ" tuyển chọn những tình khúc trữ tình tuyệt vời của nam ca sỹ Don Hồ và nữ ca sỹ Ngọc Lan. Qua những sáng tác của Duy Quang, Anh Bằng, Nguyễn Đức Quang, Ngô Thụy Miên.... Album gồm 10 bài hát mang tên Kiếp Đam Mê, Tình Phụ, Khúc Thụy Du, Chiếc Lá Cuối Cùng, Đêm Vũ Trường.... Cùng lắng nghe và chia sẻ cảm xúc. rút gọn xem thêm

bai phu ngoc tinh lien